TÂM SỰ CỦA LAN
Nhật Tiến
Tiên sư cái thằng ô tô
Thấy em xinh đẹp nó rồ máy theo
Nó làm em ngã …lộn vèo
Suýt nữa nó lại còn …trèo lên em
Em vạch để các anh xem :
Cái thằng khốn nạn làm em thế này
Vết thương mãi chẳng chịu đầy
Chỗ lồi, chỗ lõm mấy ngày vẫn thâm
Chỉ vì em bị nó đâm
Nên em mới bị tím bầm …cái mu.
ĐIỀU GIẢN DỊ
Thân tặng em Trâm Trâm. Chúc em sớm tìm được nửa còn lại của mình!
Nhật Tiến
Đêm tỉnh giấc chợt thấy lòng trống trải
Giường rộng mênh mông như biển xa bờ
Lòng chạnh buồn, thèm khát một ước mơ
Được ôm ấp trong vòng tay ai đó
Với riêng em là ước mơ nho nhỏ
Một tình yêu, chút hơi ấm đàn ông
Mà bao đêm em tỉnh dậy khóc thầm
Điều giản dị sao bây giờ khó thế ?
Bao chuyện buồn chưa bao giờ em kể
Đêm đông về lạnh tê buốt bàn chân
Dùng bàn là em sưởi ấm chiếu, chăn
Sao vẫn lạnh như nằm trên băng giá
Rồi cuộc sống bao lo toan vất vả
Một mình em vai gánh nặng gia đình
Bao nỗi buồn, bao mất mát hy sinh
Em vẫn vững tay chèo qua sóng cả
Đường về quê bây giờ sao xa quá
Bận không về lòng em chẳng yên tâm
Bởi mẹ già cùng con nhỏ chờ mong
Bởi nỗi nhớ cứ chất chồng nỗi nhớ
Mai con lớn chúng lấy chồng, lấy vợ
Em chạnh lòng vì sợ phải cô đơn
Chỉ còn em với những khúc nhạc buồn
Đêm thanh vắng, lúc ốm đau, bệnh tật ?
Mọi người hỏi em : “Ước mơ lớn nhất ?”
Một căn nhà nho nhỏ của riêng em
Một bạn đời em gửi trọn niềm tin
Cùng chia sẻ vui buồn trong cuộc sống
Em khát khao và em thường hy vọng
Một ngày nào khi chợt tỉnh giấc mơ
Bỗng tình yêu hạ cánh thật bất ngờ
Đưa em đến với bến bờ hạnh phúc.
Hà Nội ngày 28/11/2009.
HÃY MỞ TẤM LÒNG
Thân tặng Trâm Trâm
Nhật Tiến
Nhật Tiến
Em ơi hãy mở lòng mình
Để cho quá khứ thanh bình đi xa
Thời gian ai chẳng phải qua
Bước đi, ngoảnh lại tuổi già đến nơi
Ai mà chẳng có một thời
Sống cùng quá khứ suốt đời được sao ?
Cái thời vất vả gian lao
Chăm con khôn lớn biết bao nhọc nhằn
Chẳng ân hận, chẳng băn khoăn
Giờ sao chưa nghĩ phải giành cho ta
Con gái sẽ lấy chồng xa
Con trai lấy vợ tuổi già ai lo ?
Cuộc đời có nhận, có cho
Đã đến lúc nhận đắn đo làm gì
Thời gian vẫn cứ trôi đi
Tuổi xuân cũng chỉ có thì mà thôi
Thời cơ mà bỏ lỡ rồi
Sẽ mang ân hận cả đời khôn nguôi
Người xưa nay đã khuất rồi
Mình cũng trả đủ nghĩa đời buồn vui
Chắc nơi chín suối ngậm cười
Mong mình sớm đến với người yêu thương
Lòng thành thắp một nén hương
Để tình xưa hết vấn vương trong lòng
“Anh ơi em phải lấy chồng
Tình anh mãi mãi trong lòng em ghi
Cho dù bước nữa em đi
Nghĩa con, tình mẹ em thì không quên
Vẫn là dâu thảo, vợ hiền
Vẫn là một khúc ruột liền anh ơi !”
Mình không sống bạc với đời
Mình không quên lãng một thời đã qua
Chỉ dành một góc cho ta
Em ơi hãy mở lòng ra cho mình !
Hà Nội, ngày 07 tháng 12 năm 2011
No comments:
Post a Comment